watch sexy videos at nza-vids!

HÌNH SEX , ẢNH SEX , TRUYỆN SEX HÓT NHẤT VIỆT NAM


wap sex
Chiến Thần Online Chiến Thần Online
Phiên bản mới Thánh Chiến Olympia - Tính năng mới, trang bị khủng (Hỗ trợ Java/ Android)
Wapsite GAME SEX , TRUYỆN SEX CỰC HÓT
Truyện Sex Hay
Nguồn : Sexy3.SextGem.Com
Trang 3 trong tổng số 16


Không còn suy nghĩ gì nữa. Mỹ Kim chụp nhanh mớ qùân áo chạy bayra ngoài phòng. Nàngvừa chạy, vừa mặc vội chiếc áo vào. Cũng may nàng giữ chiếc bóp của Tư Hên nên có thể có tĩen trong đó sống qua cơn hiểm nghèo này. Vừa ra tới ngoài một quãng. Mỹ Kim đã thấy lác đác vài người tới dọn hàng. Chiếc cổng chợ đã có ai kéo qua một bên. Nàng vội vã băng qua cửa chợ, chạy ra ngoài đường.

Đi chưa đâyvài chục bước, nàng gặp ngay hai tên đứng chặn trước mặt hỏi:
- Mày ở khu vực nào, tới đây làm ăn mà không trình diện tụi tao?
Mỹ Kim bước né qua một bên, nói lớn:
- Ơ hay, mấy người nói cái gì lạ vậy. Ai làm ăn cái gì. Lui ra cho tôi đi, không tôi la lên cho lính bắt bây giờ.
Cả hai tên cùng cười ngặt nghẽo. Một đứa nói:
- Bất cứ đứa nào muốn đi khách ở khu vực này phải hỏi tụi tao. Mày ở đâu tới, ngang nhiên làm ăn ở đây mà còn lớn giọng nữa à?
- Mấy người đừng nói ẩu nghe. Ai đi khách hồi nào. Nàng vừa nói xong thì tên đứng cạnh Kim chụp ngay lấy tay nàng đang cầm cái bóp của Tư Hên. Y lại chỉ vô
ngực nàng nói:
- Mày nhìn coi, cái áo mày đang mặc là của gã khốn khổ nào đó. Chiếc bóp mày đang cần trong taykhông phải là của y hay sao? Tao nhìn qua cũng biết là mày ngủ khe, ngủ kẹt với thằng nào đó. Nhân lúc nó mệt lăn ra ngủ, mày ăn cắp đồ dọc đi. Lật đật mặc lộn luôn cả áo.
Tên đứng bên cạnh cũng cười hì hì, nói:
- Còn nữa, cô em vội vàng quá, cài lộn cả núc áo xéo xẹo Thôi, ngoan ngoãn theo tụi tao về nói chuyện phải quấy Nếu không tụi tao mới là người la lên cho lính bắt
mày, chứkhông phải là mày la lên cho lính bắt tụi tao đâu.

Kim nghĩ thực nhanh trong đầu, Thà rằng nhận đại là điếm, theo tụi này tới đâu thì tới. Nếu để chúng la lên, lòi ra vụ nàng giết Tư Hên còn khổ nữa. Kim run run nói:
- Hai anh thông cảm mà. Em mới từ miền Trung tới đây tối qua. Đâu có biết ất giáp gì đâu.
- Nếu em biết điều như vậy thì tết. Vê nhà anh tắm rửa rồi đi uống cà phê nhé.

Kim gật đầu yếu ớt. Một tên vẫy chiếc xe xích lô máy vừa chạy qua. Cả ba cùng leo lên. Chỉ vài phút sau, xe vô một con đường hẻm thực nhỏ đọc theo mé sông. Cả ba phải xuống xe đi bộ vô trong. Băng qua một con cầu gỗ chênh vênh, tới một cãn nhà sàn lụp sụp. Tên đi trước mở cửu chui vô. Y bật hộp quẹt, thắp ngọn đèn dầu lên, cười hì hì:
- Đây là đại bản doanh của tụi anh. Mấy đứa đi khách khu vực chợ Bến Thành đều phải tới đây thương lượng trước. Em mới tới nên khôngbiết, tụi anh cũng thông cảm. Em tên gì?
- Dạ Mỹ Kim.
- Ừ tên cũng đẹp và hợp với em lắm. Tối qua em đi khách ra sao hả?

Kim còn đang ngần ngừ thì y giật luôn cái bóp trong tay nàng. Phản ứng tự nhiên, nàng níu lại. Một cái tát như trời giáng ập xuống mặt Kim. Nàng ngã chúi vô vách.
- Khốn nạn, tụi tao tử tế mà mày còn không biết đìêu. Tính chống cự hả?
Kim sợ hãi, nhìn y mở chiếc bóp của Tư Hên ra coi.
Bỗng y cười lên sằng sặc, nói: .
- Tưởng mày ngủ với ai. Té ra là thằng Tư gác chợ. Nó làm gì có đồng teng nào mà mày mất công mất sức như vậy chứ.

Nóixong, y vứt chiếc bóp trước mặt nàng. Giấy tờ, hình ảnhvăng tung toé trên sàn nhà. Mỹ Kim run lập cập. Nàng không ngờ hai tên ma cô này lại biết Tư Hên. Như vậy sáng ra, thế nào y cũng biết cái chết của tên gác chợ này. Kim còn đang lúng túng, nàng lại nghe tên ấy nói:
- Ê Năm ẩu. Mày xét xem con nhỏ này có dấu tiền bạc trong người không.

Nghe Hai Roi nói. Năm ẩu kéo Kim đứng dậy, luồn tay vô khắp mình nàng mò mẫm. Bàn tay xương xẩu của y không bỏ sót một chỗ nào. Nó thọc cả tay vô những chỗ kín đáo nhất của nàng mà Kim vẫn phải đứng im không dám nhúc nhích.
- Có gì không Năm?
- Không có một teng nào hết.
- Sao kỳ cục vậy?

Vừa nói, Hai Roi vừa kéo Kim lại gần. Y cởi áo nàng ra. Bộ ngực trần trụi của Kim lại vươn trơ trụi trước mặt y Kim vừa co người lại thì Hai Roi đã ngồi xuống tuột nhanh quần nàng ra. Thân thể tổng ngung mà Kim vẫn không có một phản ứng nào. Đầu óc nàng đang xoay vần làm sao thuyết phục được hai tên ma cô này không tố cáo vụ nàng giết tên gác chợ. Bởi vì Kim biết chắc ràng; không trước thì sau, chúng phải biết vụ ẩn mạng này. Chỉ một hôm thôi là báo chí sẽ làm ồn cái vụ Tư Hên bi trói và giết chết trong chợ rồi.

Trong lúc đầu óc Kim rối mù thì Hai Roi vẫn mò mẫm, khámxét thân thể nàngtừng chút một. Yvạch mông, banh háng nàng ra, nhìn thực sát tìm kiếm. Một lúc sau, y đứng dậy lắc đầu nói: .
- Không lý mày cho nó chơi không thực sao?
Bỗng Kim chợt nghĩ ra một cách thật độc đia. Nàng mừng như bắt được của, mỉm cười, nói:
- Hai anh ngồi xuống đây đi, em nói cho mà nghe.
Thấy Kim tự dưng vui vẻ như vậy. Cả hai tên ma cô hơi ngạc nhiên, nhưng y cũng nghe lời nàng, ngồi xuống sàn nhà xem Kim nói gì.
- Lúc nãy em thấy hai anh hình như cũng quen với cái anh chạyxe xích lô máy phải không?
Năm ẩu lật đật nói:
- Mười Lôi ở đầu hẻm cạnh chợ chứ ai.
Hai Roi cẩn thận hơn, ngần ngừ hỏi:
- Em hỏi Mười Lôi làm chi vậy?
Mỹ Kim thích thú cười khúc khích nói:
- Em hỏi chơi vậy thôi. Vì biết đâu mai mốt còn phải nhờ tới anh ấy.
- Nhờ thàng đó cái gì chứ?
Kim ngồi sát vô mình Hai Roi, kéo y vô lòng nàng mỉm cười hỏi:
- Em hỏi thực anh Hai. Anh cần tiền lắm hả?
- Tìên mà ai không cần, còn phải hỏi nữa sao?
Kim ưỡn ngực, để khoảng da thịt trắng ngần, mượt mà đồi núi ấy, rung rinh trước mặt Hai Roi, nói:
- Anh có nghĩ đàn ông Sàigòn chết với em được không?
Năm ẩu lật đật nói:
- Lúc nãy thằng Hai Roi không hăm tao thì tao đã đè mày ra rồi. Bây giờ mày còn kiêu khích tụi tao nữa hay sao?
Hai Roi thấy Năm ẩu nói vậy cười hì hì.
- Mày chỉ được cái ẩu là không ai bằng. Bộ nó thăng thiên độn thổ được hay sao mà sợ chứ. Cái tao muốn bay giờ là tiền kìa.

Lúc nãy, khi Năm ẩu khám người Kim, nàng đã thấy hơi thở tên ma cô này nóng hừng hực rồi. Đàn ông trừ khi liệt dương, có ai gần gủi đàn bà thơm tho như nàng mà lại không bốc cơn thèm khát lên được cơ chứ. Kim biết thế nào nàng cũng phải ngủ với cả hai tên này rồi. Nhưng phải làm sao bịt miệng chúng lại mới yên thân được. Nghe Hai Roi nói vậy, Kim với tay, cầm lấy tay Năm Ẩu, để lên ngực nàng mỉm cười.
- Anh thử nghĩ xem, nếu có trự nào đông địa mà em cho phép như thế này, liệu nó có phải chi tiền ra không? Không để Hai Roi trả lời. Năm Ẩu được Kim kéo tay
để lên ngực nàng, lật đật bóp mạnh rồi nói ngay:
- Tao có bán nhà đi cũng chịu.
Kim cười khúc khích nói:
- Đó anh Hai thấy không. Nếu em ở đây đi khách kiếm tĩen cho các anh. Sợkhông kiếm ra tĩen hay sao?
Hai Roi gạt tay Năm ẩu ra.
- Em tưởng anh tin em chiu ở đây kiếm tìên cho tụi này ăn hút hay sao?
Kim vòng tay ôm lấy cổ Hai Roi.
- Thú thực với anh. Tối qua chân ướt chân ráo bước xuống xe lửa, đã bị hai tên bất lương giựt mất cái va ly. Tất cả giấy tờ, quần áo, tìên bạc đều tiêu hết. Vô tình chui vô chợ đục mưa, mà cũng là sợ lính hỏi giấy tờ nữa, nên mới gặp anh Tư Hên.
Năm ấu cười sằng sặc.
- Thằng đó hên thực.
Hai Roi tỏ ra thận trọng hơn, hỏi tới:
- Thế rồi em tưởng nó có tìên nên chớp cái bóp của nó chạy trốn phải không?
Năm ẩu vẫn cười sàng sặc, cướp lời Hai Roi:
- Rõ là kẻ cắp gặp bà già. Để chút nữa tụi mình đem cái bóp này tới bắt y chuộc.
- Khỏi y chết rồi?
Nghe Kim nói, Năm Ẩu ngưng cười. Hai Roi lắp bắp hỏi lại:
- Em nói cái gì. Thằng Tư Hên chết rồi à. Bộ em giết nó hả?
Mỹ Kin từ từ gật đầu.
- Em không cố ý giết y.
- Nhưng mà nó chết thực rồi hả?
- Dạ, y chết thực rồi.
Năm ẩu vụt đứng dậy, định chạy ra cửa. Kim hoảng hồn nói lớn:
- Anh Năm khoan hãy đi đã. Để em nói cái này trước khi các anh muốn làm gì thì làm.
Năm ẩu run run nói:
- Còn nói cái gì nữa. Mày giết thàng Tư Hên thì khổ rồi Thế nào lính nó cũng truy ra. Thà tao đi báo trước cho khỏi mang họa.
Hai Roi xô nhẹ Kim ra, nói:
- Khoan đã, chuyện đâu còn có đó. Mày đừng có làm ẩu nghe. Để tao hỏi nó cho ra lẽ đã.

Thấy Năm Ẩu trở vô, Kim cũng yên chí. Nàng biết là với dự tính trong đầu lúc nãy, Hai tên ma cô này sẽ khổ với nàng, chứđừngnói tới dám đi báo cảnh sát nữa. Nhưng phải ra tay lĩen, nếu không, chúng thiếu suy nghĩ, lụp chụp là nàng chết chắc. Bởi vậy Kim lật đật nói ngay:
- Tư Hên chết thực rồi. Nhưng chuyện này em cũng đâu có muốn như vậy. Chỉ tại y ép em thôi. Còn các anh đi báo cảnh sát bắt em. Nếu em khai ra là hai anh dàn
cảnh cho em giết hắn thì các anh có yên thân được hay không?

Nàng vừa dứt lời, cả Hai Roi và Năm ẩu cùng biến sắc mặt. Năm ẩu chu lên:
- Ê ê mày đừng có nói bậy nghe. Tụi tao dàn cảnh cho mày giết thằng Tư Hên hồi nào?
Kim bình tĩnh nói:
- Lúc Tư Hên chết, y bị trói cả chân lẫn tay. Bộ cảnh sát nghĩ em có thể làm chuyện đó một mình được hay sao?
Năm ẩu cãi:
- Nhưng mà tụi tao đâu có trói nó.
- Nếu em khai ra là một anh trói, một anh chặn họng nó chết. Còn em chỉ ngủ với y để dụ cho các anh giết y thôi thì cảnh sát tin ai?
- Nhưng mà tụi tao đâu có biết cái gì chứ?
Thấy Năm ẩu cãi nhau đôi co với Kim. Hai Roi bình tĩnh hơn. Y tỏ ra có kinh nghiệm giang hồ hơn thằng bạn nhỏ này nhìêu. Tuy nhiên cũng không khỏi lo sợ, nói:
- Thằng Năm im đi để tao nói đã. Nó mà ra cảnh sát khai như vậy thì bà hú cả đám đó. Cả tao lẫn mày đêu có tìên án. Nhất là mình lại nhìêu lần xích mích với thằng Tư Hên nữa. Bây giờ phải nghe rõ câu chuyện nó giết thằng TưHên ra sao đã, rồi mới tính được. Tao thấy chuyện này không đơn giản đâu.
Năm ẩu tiu nghỉu nói:
- Thì mày nói đi. Tưởng bắt được của bở, ai ngờ ôm cái vạ vào thân rồi.
Kim nói nho nhỏ, nhưng đủ để cả hai cùng nghe.
- Nếu các anh không báo cảnh sát thì ai biết chuyện này cơ chứ. Em ở đây làm tiền cho các anh không sướng hay sao?
Hai Roi hừ một tiếng nói:
- Mày tưởng tao tin mày được hay sao?
- Thì từ nãy tới giờ em có gì gian dối với các anh đâu?
- Được, như vậy mày nói đi. Thằng Tư Hên nó chết như thế nào?
Chết ngạt!
- Tại sao ngạt mà chết?
- Em lỡ bịt cả mồm lẫn mũi anh ấy.
- Bộ nó để yên cho mày bịt cả mồm lẫn mũi nó tới chết à?
- Lúc ấy em đã trói cả chân lẫn tay anh ấy lại rồi.
- Làm sao mày trói được cả chân lẫn tay nó cơ chí
- Anh ấy đè em ra cả đêm, ngủ quên đi tới sáng, nên bị trói lại rồi mới biết.
- Nhưng đã trói được y lại rồi. Tại sao mày còn giết y nữa?
- Anh không thấy sáng nay, em chạy bán mạng ra ngoài chợ đó hay sao. Chỉ vì lúc nhét rẻ vô miệng anh ta, em luýnh quýnh cột luôn mũi anh ấy lại, nên mới xẩy ra
nông nỗi này.
Bỗng Năm ẩu nói xía vô:
- Hai Roi à. Hay là mình giết mẹ con đĩ ngựa này đi cho êm chuyện.
Kim tái mặt. Nhưng nàng yên tâm ngay khi nghe Hai Roi nói:
- Bộ mày muốn chết hay sao mà giết nó cơ chứ.
- Tại sao?
- Mày có nhớ tụi mình về đây bàng cách nào không?
- Thì đi xe xích lô máy chứ gì.
- Ừ đi xe xích lô máy! Ai lái?
- Thằng Mười Lôi chứ ai.
- Vậy mày giết con nhỏ này rồi. Thằng Mười Lôi nó nhận ra tao và mày đi xe nó, chở con nhỏ này về nhà. Nó báo cho cảnh sát mày nghĩ sao? Như thế là hai tội giết người. Chết là cái chắc đó em. Đừng làm ẩu nghe.
Năm ẩu nhăn nhó hỏi:
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Hai Roi im lặng một lúc lâu. Nó đứng dậy bảo Năm ẩu:
- Bây giờ thế này. Mày ở nhà coi chừng con nhỏ. Tao ra ngoài chợ xem động tịnh thế nào mới tính được.
Nói xong, Hai Roi lật đật lấy cái nón cũ chụp lên đầu, vội vã bước ra cửa ngay. Chờ cho Hai Roi đi khỏi. Mỹ Kim mới nói:
- Anh,còn ý định kêu lính bắt em không?
Năm ẩu ngần ngừ trả lời:
- Nếu anh kêu lính bắt em, em có khai ra anh không?
Mỹ Kim trả lời nửa đùa nửa thật.
- Lúc đó em chẳng cần khai, cũng có người nói cho lính biết là các anh có đính líu vô vụ này.
- Ai vậy?
- Mười Lôi chứ còn ai nữa.
- Thằng Mười Lôi đâu có thù hần gì với tụi anh mà đi khai bậy như thế.
Nhưng khi bị lính hỏi sau khi giết người, em đi đâu thì em phải khai ra là Mười Lôi chở em tới đây.
- Em mà khai như vậy thì chấc chắn thằng Mười Lôi cũng bị lính tráng làm khó khăn rồi.
- Nhưng nó sẽ lại khai ra tụi anh để chạy tội.
- Nếu vậy chết anh rồi còn gì?
Mỹ Kim thấy tay anh chi này coi vậy mà nhát gan. Nàng nghĩ ngay tới cách ly dán y với Hai Roi.
- Nhưng nếu trường hợp em bị bắt. Em không khai ra anh thì anh đâu có sao.
Một thoáng mừng rở hiện lên mắt Năm ẩu, y nói thực nhanh:
- Em nói thực không?
Mỹ Kim kéo Năm Âu ngồi xuống sát bên nàng, thì thầm:
- Nếu chúng mình cùng một phe thì tại sao lại phải hại nhau cơ chứ. Từ lúc em theo các anh về đây tới giờ. Chỉ có anh Hai Roi đánh em, còn anh có làm gì em đâu.
Năm ẩu gật đầu nói:
- Ừ tánh anh từ nhỏ tới giờ không ưa đánh đàn bà.
Thằng Hai Roi nó táng em một bạt tai còn đớ. Em không để ý tên nó là Hai Roi hay sao?
- Không lý anh ấy hay đánh người ta bằng roi à?
- Ừ nếu đứa nào đi khách mà không nạp đủ tìên thì thế nào cũng ăn roi ngựa.
- Roi ngựa là cái gì vậy?
- À là cái roi của mấy ông lái xe ngựa, đánh con ngựa đó
Mỹ Kim rùng mình nói:
- Trời đất, đánh bằng roi ngựa, bộ muốn lấy mạng người ta hay sao?
- Ừ thằng Hai Roi nó nói. Mấy con đĩ ngựa không chịu nạp tìên thì phải đánh bằng roi ngựa.
- Thế mấy cô đó chịu để yên cho anh ấy đánh hay sao?
- Em tưởng chống cự được à?
- Nhỡ, mấy cô đó kiếm thằng khác bảo vệ thì sao?
Năm áu cười hì hì:
- Rừng nào cọp ấy mà em. Anh không thích đánh đàn bà, nhưng đàn ông thì hì hì.....
- Thì sao?
Thì dân giang hồ mới gọi anh là...Năm ẩu!
Mỹ Kim phì cười nói:
- Bộ anh hay làm ẩu lắm hay sao?
Năm ẩu cũng cười theo, nói:
- Không phải làm ẩu, mà là.... chém ẩu.

Mỹ Kim nhoài người ôm lấy Năm ẩu, đè y xuống sàn nhà, .cười khúc khích, để bộ ngực đong đưa trước mặt y.

Hai tay nàng bợ lấy khuôn mặt khờ khạo tới đờ đẫn của tên anh chi ma cô này. Nàng hỏi nho nhỏ:
- Anh chỉ biết chém ẩu, chứ có biết.....đâm ẩu không?

Vừa nói, nàng vừa xoay tròn bờ mông trên mình Năm ẩu Thân thể y đã nóng hừng hực. Mỹ Kim biết y thèm lắm rồi. Nhưng lúc nãy còn nể Hai Roi. Sau đó vụ Tư Hên làm y nguội lạnh. Bây giờ được nàng kích thích, y chồm dậy. Không còn nghĩ ngời gì nữa. Y rít lên:
- Đâm thì đâm chứ sợ gì.....
Tới giữa trưa thì Hai Roi trở về. Mặt mày phờ phạc. Y ném cái thể căn cước của Mỹ Kim lên bàn nói:
- Tụi thằng Bẩy Honda và Tám Chuột giựt va li của con Mỹ Kim. Tao hù chúng nó, lấy lại giấy tờ đây. Nhưng hàng họ thì mại hết rồi.
Năni ẩu hỏi:
- Còn vụ thằng Tư Hên thì sao?
Hai Roi thở đài:
- Chết ngắc chứ còn làm sao nữa. Tao sợ mã tà hỏi tới tụi mình bây giờ.
- Tại sao?
- Người ta tìm được cái áo của con Mỹ Kim nhét vô miệng thằng Tư Hên. Và, những chất bầy nhầy tùm lum.
Chứng tỏ nó ngủvới con bé này rồi bi trói lại và chặn họng cho tới chết.
- Như vậy thì mắc mớ gì tới tụi mình?
- Ai không biết gái điếm khu vực này là của tụi mình.
Bây giờ thằng Tư Hên ngủ với gái điếm mà bị giết thì tụi lính kín không tìm tới tao với mày thì còn kiếm ai nữa chứ!
- Nếu vậy chúng mình giao con Mỹ Kim ra.
- Để nó khai tao với mày chặn họng thằng Tư Hên à?
- Vậy bây giờ phải làm sao? .
- Chưa hết đâu.
- Cái gì nữa? '
- Tao còn gặp thằng Mười Lôi. Nó nói tụi mình làm cái gì thì làm, đừng có nói tới tên nó thì yên. Nó không muốn phải ra toà làm chứng làm cớ gì đâu.
- Tụi mình có làm cái gì đâu mà nó nói vậy, Tao chém thấy mồ tổ nó chứ đừng có hù!
- Mẹ mày, đừng có làm ẩu nhé. Nó mà la lên là chở tụi mình với con bé này từ chợ về sáng sớm nay là chết một cửa tử.
- Nhưng mà sự thực tụi mình có làm cái gì đâu.
- Có trời biết mà thôi. Tụi mã tà lại nghe lời mày hay sao?
- Vậy mày tính sao đây?
- Tao khó khăn lắm mới lấy lại được cái thẻ căn cước cho con nhỏ này. Bây giờ chỉ còn cách mua giấy xe đò cho nó trở về mìên Trung là yên. Để nó ở đây, lính bắt được, nó khai bậy, khai bạ là tiêu tùng.
- Mày tính như vậy cũng phải. Bây giờ đưn nó đi ngay đi Nếu không lính kím mò tới đây là thấy mẹ.
- Tao cũng tính là tối nay thế nào chúng nó cũng làm bộ xét sổ gia đmh. Nhưng ban ngày ban mặt thế này mà con bé này lòi ra là chết cả đám.
- Vậy phải làm sao?
- Chờ cho mờ mờ tối là đưa nó đi ngay. Tao cũng đoán trời sẽ mưa như mọi ngày, dễ dàng cho nó chuồn êm.
- Ừ, mày nói phải đó.
Từ nãy tới giờ, Mỹ Kim ngồi yên nghe hai tên ma cô bàn luận về mình. Nàng suy nghĩ miên man phải làm sao. Không lý phải làm theo sự xếp đặt của hai thằng này hay sao. Tới khi Hai Roi quay qua hỏi nàng, Kim mới giật mình hỏi lại.
- Anh Hai nói cái gì, em chưa nghe.
Hai Roi cố lấy bình Unh nói:
- Chuyện tới non nước này. Tao đành phải làm vậy thôi. Mày trờ về mìên Trung đi, nếu không chết cả đám đó Tao không nói chơi đâu.
Mỹ Kim ướm thử, nàng nói:
- Em thích sống ở Sàigòn hơn.
Hình như Hai Roi chiu hết nổi, la lên:
- Đù má....mày còn có sự lựa chọn hay sao?
Năm ẩu đứng cạnh đưa tay bit miệng Hai Roi lại, la nho nhỏ:
- Mày đừng có la làng lên chứ. .
Hai Roi biết mình sai, im ngay. Nó diu giọng lại:
- Thú thực với em, từ hồi ra đi chơi tới giờ. Chưa bao giờ thằng Hai Roi này xử đẹp với một đứa con gái làng chơi nào như em cả. Chắc kiếp trước anh mấc nợ em. Thôi thì cứ nghe lời tụi anh đi. Trở lại mìên Trung một thời gian, để chuyện thằng Tư Hên êm êm lại, em lại trở vô Sàigòn cũng được mà.
Thấy nàng im lặng. Năm ẩu ngồi sát xuống bên nàng dụ:
- Em nghe lời thàng Hai Roi đi. Từ giờ tới chợp tối, anh hứa sẽ xâm cho em một cái Bùa Yêu trên ngực. Ra tới mìên Trung tha hồ bắt mối, không bao giờ lo ế ẩm
đâu Với cái Bùa Yêu này trên da thịt em, sống tới già cũng không sợ chết đói. Anh ra đời được các cô gái làng chơi nể trọng, cũng nhờ cái Bùa Yêu này mà thôi.
Thế là chìêu hôm đó, Năm ẩu hì hục xâm bùa cho nàng ngay trên ngực để kịp tới tối, Mỹ Kim lên xe đò trở ra mìên Trung ngay. Bây giờ con ma cà rồng tay mân mê chữ bùa trên ngực nàng. Và, cũng chính vì chữ bùa này mà nàng chưa bị y hút máu.....



Powered by Xtgem.com
© Copyright Sexy3.SextGem.Com

WAP THUỘC HỆ THỐNG PHIMANHSEX.SEXTGEM.COM

HINH SEX, ANH SEX , TRUYEN SEX